Review Truyện Ta Chỉ Muốn Bán Bánh Bao

Thảo luận trong 'Toàn quốc' bắt đầu bởi anhnguyenflypro, 17/10/19.

Đã xem: 213

  1. anhnguyenflypro Thành Viên Đồng

    TA CHỈ MUỐN BÁN BÁNH BAO / TA CHỈ TƯỞNG BÁN CÁI BÁNH BAO

    Tác giả: Phong Mật Ô Long Trà
    Thể loại: Cổ đại, xuyên không, mỹ thực, cung đình hầu tước.
    Tình trạng: Hoàn convert.

    Link đọc truyện full

    Bốn năm chinh chiến xa nhà cứ ngỡ đã mất tích, một ngày nọ, Lục Tề Lâm - Thế tử phủ Định Nam Hầu mã đáo thành công trở về Đại Lương.

    Bốn năm ròng rã ấy, Khương Cẩm - người vợ được mua với giá 200 lượng bạc của Lục Tề Lâm, ngày ngày trống chiều chuông sớm, ăn chay, tụng kinh, niệm Phật, chép sách để siêu độ cho phu quân. Ai ngờ rằng sự trở về của "phu quân hờ" không phải là "khổ tận cam lai" mà lại là "hoạ vô đơn chí" đối với nàng. Người vợ tào khang dù chưa một ngày chung đụng bỗng chốc thành hòn đá ngáng chân Lục Tề Lâm, đặc biệt là khi, cô vợ ấy đã bị 4 năm ăn chay thiếu thốn làm cho vóc người trơ xương, da vàng ệch, tóc như cánh đồng cỏ cháy sang thu, chỉ có đôi mắt là vẫn to tròn như động sâu hút hồn.

    Dù vậy, so với đường quan lộ thênh thang và cô quận chúa Trường Ninh xinh đẹp đang say hắn như điếu đổ, cô vợ Khương Cẩm đúng là "đò rách ngáng chỗ", nhìn sao cũng thấy phiền, chỉ là, nếu không xử lý khéo thì thanh danh đang lên của hắn cũng bị vấy bẩn. Không ngờ cô vợ xấu rất biết điều, không chịu làm thiếp mà đề nghị hoà ly. Cuộc thoả thuận song phương diễn ra êm đẹp cho đến khi có sự nhúng tay của Vương thị - mẹ chồng cực phẩm trong truyền thuyết, kết quả là màn "cẩu huyết" tập một: Con dâu dí dao vô cổ mẹ chồng và ra điều kiện: hoặc hoà ly kèm 1.000 lượng bạc "thanh xuân phí", trả khế ước của nha hoàn Liễu Diệp cho nàng, hoặc cá chết lưới rách. Tất nhiên, vua cũng thua thằng liều, Định Nam Hầu - bố chồng Khương Cẩm gật đầu đồng ý.

    Chuyện đời ấy mà, mấy khi châu chấu đá xe mà thành công, Khương Cẩm tất nhiên toại nguyện rời khỏi phủ, mang theo nha hoàn Liễu Diệp lúc này đã bị hành hạ đến sắp ngất xỉu, nhưng còn tiền ấy hả, một xu cũng không có. (Dù chị đã xuyên không, nhưng mà đấu với mẹ chồng cực phẩm ấy à, chị hãy còn non và xanh lắm).

    Ra khỏi nhà chồng với hai bàn tay trắng (giống lấy chồng quyền thế), một thân ốm yếu mang theo một nha hoàn bệnh tật, Khương Cẩm bắt đầu cuộc sống mới trong hiệu thuốc của lão Tôn, những lượng bạc dần dần theo tiền thuốc men đi hết, còn nàng vẫn chưa biết làm gì để tiếp tục sống ở một nơi xa lạ như Đại Lương.

    Ở một chốn như Đại Lương nói riêng hay là thời cổ đại nói chung, sự thành công của nữ tử được đo bằng: xuất thân, gia tộc, nhan sắc, tài năng, thì Khương Cẩm lại chẳng hề có gì. Nàng là một cô nhi, học xong đại học thì mở một chuỗi cửa hàng bánh bao, bị lừa tình rồi xuyên không về thế giới này. Nhẩm tính lại, Khương Cẩm đúng là cô nàng "3 không" trong truyền thuyết: không có xuất thân làm bệ đỡ, không có nhan sắc làm chỗ dựa, không có tài năng để nổi tiếng, con đường đi sau này của nàng, đã định trước sẽ gian nan, trừ khi đã được định sẵn là có "bàn tay vàng" của mẹ tác giả bao bọc. Khương Cẩm tất nhiên có "bàn tay vàng" - đó là ngón nghề làm bánh bao đã theo nàng suốt thời hiện đại và những người tốt nàng gặp ở Đại Lương.

    Câu chuyện "làm giàu không khó" của Khương Cẩm được tác giả mô tả khá thú vị. Độc giả sẽ thấy một Khương Cẩm thiện lương, thương người đến ngớ ngẩn khi "ốc không mang nổi mình ốc còn mang cọc cho rêu", cưu mang cậu bé A Dung vốn đã chết lâm sàng được nàng cứu sống. Độc giả sẽ thấy một Khương Cẩm "ném đá xuống giếng" khi "chặt đẹp" bà mẹ chồng cũ với một bữa cơm chay giá 1 lượng bạc (so sánh với cái bánh bao sau này nàng bán: cái 3 văn, cái 5 văn, cái đắt cũng chỉ 8 - 10 văn). Độc giả cũng sẽ thấy một Khương Cẩm công phu "sư tử ngoạm" không bao giờ có thù với tiền, tiền đến cửa là thu, kể cả là tiền từ "tình địch" Trường Ninh quận chúa. Thậm chí, nàng còn chê ỏng chê eo: "quận chúa sao mà nghèo, muốn tui "ngậm miệng" với 30 lượng bạc thôi sao?" khiến quận chúa đưa cho nàng nguyên cái vòng tay để làm "phí giữ miệng". Vậy là, từ chỗ không xoay được vốn và chạy ăn từng bữa, Khương Cẩm đã thành công huy động được số tiền để mở cửa hàng đầu tiên của mình, cửa hàng buôn bán không tệ, nổi danh khắp thành, tiền tích cóp của nàng cũng ngày một tăng thêm.

    Vốn dĩ, Khương Cẩm chỉ tâm tâm niệm niệm kiếm tiền. Đời này, có tiền với nàng mới chân chính sung túc, mới không lo bị bắt nạt, ai nghĩ tới cây muốn lặng gió chẳng đừng, cái nguyện vọng bán bánh bao cũng không được yên ổn, hết bị kẻ này tới kẻ khác tới trêu chọc, còn chọc đến cả Thất hoàng tử Tiêu Nhan.

    Khương Cẩm nội tâm gào thét: "Ta chỉ muốn bán bánh bao !!!"

    "Ta chỉ là tưởng bán cái bánh bao" không chỉ có chuyện về mỹ thực và sinh hoạt, sự nghiệp kinh doanh bánh bao của cô nàng Khương Cẩm nằm trong tổng thể câu chuyện về cung đình hầu tước, dù nàng là kẻ qua đường xuyên không nhưng cũng bị liên đới.

    Nói về nữ chính Khương Cẩm, dù thân là nữ tử nhưng Khương Cẩm có phong thái hành xử như một nam nhân. Nàng có nhân, có trí, có dũng. Nhân, là nàng lương thiện, biết yêu thương người nên yêu, biết giúp người đáng giúp. Trí, nàng biết tiến, thoái, biết đánh giá nguy cơ, biết phân biệt nặng nhẹ, biết dùng mưu để hành xử, dù có khi nàng bị lỗ vốn, dù có khi giúp người rồi gặp xui xẻo, nhưng nàng không oán không hối, bởi đó là những quyết định đã cân nhắc đến mức độ rủi ro. Dũng, là bởi khi cần, nàng không ngại mạo hiểm, không sợ nguy cơ, biết cái được cái mất. Nhìn có vẻ như Khương Cẩm được tác giả ưu ái, nữ gặp nữ thích, nam gặp nam yêu, thậm chí chính mình cũng từng drop đoạn giữa vì lý do này, nhưng sau này nghĩ kỹ lại, giữa thời cổ đại như thế, nàng lại "3 không", nếu tố chất lại không nổi bật, hẳn là tồn tại cũng không quá dễ dàng.

    Một lý do nữa mình giải thích cho cái sự "hoa thơm hút bướm" của Khương Cẩm, đó cũng là bởi với set up ban đầu của tác giả, Khương Cẩm không hề có trợ lực để thành công. Nàng cũng vì sự chênh lệch thân phận mà không dám tiến bước với Thất hoàng tử Tiêu Nhan, thậm chí còn tính chuyện "cao chạy xa bay" để tránh thị phi. Bạn nghĩ xem, để một nữ tử đã một lần gả, con nhà thường dân có thể xứng đôi với một vị hoàng tử, hẳn là khó tới cỡ nào? Tác giả cũng thấy được điều này, vì thế, nàng cần có bạn bè nâng đỡ, chả phải chúng ta thường nói "nhất hậu duệ, nhì quan hệ, ba tiền tệ, bốn trí tuệ" à, thôi được rồi, Khương Cẩm không có được cái thứ nhất, nhưng ba cái sau ấy à, nàng có đủ [​IMG]:)

    Về nam chính Tiêu Nhan, thất hoàng tử thân cô thế cô của đám con cưng hoàng tộc, vốn lạnh lùng giấu tài, ban đầu xem Khương Cẩm như một kẻ bao đồng, dần dần lại vì nàng mà yêu tha thiết, nháo đến không nàng không cưới. Tuy vậy, tuyến tình cảm trong truyện phát triển rất chậm, người truy ta chạy, mà chạy là chạy mất hút khiến những đứa thích náo nhiệt như mình cảm thấy khúc giữa khá là nhạt, dù mình đánh giá logic của truyện khá tốt, mạch truyện vững vàng.

    Đánh giá về tác giả, đây là cuốn truyện mật ngọt hương đào đầu tiên của Phong Mật Ô Long Trà mà mình đọc, về tổng thể đây là một cuốn truyện viết chắc tay, nhiều tình tiết viết khá duyên, không có tình tiết dư thừa, các nhân vật cũng được mô tả chân thật, kỹ lưỡng. Mặt dù như trên đã nói, Khương Cẩm cũng có bàn tay vàng, nhưng bàn tay vàng khá hợp lý, bám sát logic của truyện. Phần mỹ thực của truyện mô tả khá tỉ mỉ, hấp dẫn, nếu bạn nào chuyên mỹ thực mà edit cuốn này, khẳng định sẽ có rất nhiều hình ảnh đẹp trình làng. Là một độc giả không nhiệt tình với cung đấu, mình đánh giá cao nửa đầu hơn nửa sau của truyện, bởi với mình, cung đấu chỉ hấp dẫn khi nhân vật chính nằm trong cái guồng quay của nó, chứ không phải chỉ là cameo qua đường, tuy vậy mình vẫn trân trọng đề cử tác phẩm đến các bạn để có thêm món mới giữa cái thực đơn ngôn tình vốn chẳng bao giờ thiếu món ăn
     
    Giá nấm cây lim xanh thật
    Đang tải...
    nam lim xanh

    Bình Luận Bằng Facebook